Kỳ World Cup 2030 sẽ có cấu trúc đặc biệt nhằm kỷ niệm 100 năm ngày khai sinh giải đấu. Trong đó, ba quốc gia Argentina, Uruguay và Paraguay chỉ được đăng cai ba trận khai mạc vòng bảng (mỗi nước một trận). Còn lại, các trận đấu sẽ chủ yếu diễn ra ở ba quốc gia Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha và Morocco.
Tuy nhiên, các liên đoàn Nam Mỹ lại không hài lòng với việc chỉ tổ chức một trận đấu mang tính biểu tượng. Thay vào đó, họ mong muốn được tổ chức trọn vẹn một bảng đấu, qua đó đảm bảo lợi ích về kinh tế, khán giả và uy tín. Do đó, họ đã đề xuất nâng số đội tham dự World Cup 2030 từ 48 đội lên 64 đội. Nếu FIFA chấp nhận, đây sẽ là kỳ World Cup tổ chức hoành tráng nhất trong lịch sử.
Tờ Sohu lại không thực sự lạc quan với khả năng tham dự World Cup của đội nhà ngay cả khi tăng lên 64 đội. Thậm chí, họ còn cho rằng tuyển Việt Nam còn có cơ hội sáng hơn, dù xếp dưới tuyển Trung Quốc trên bảng xếp hạng FIFA.
Tờ báo này bình luận: “Việc FIFA mở rộng World Cup sẽ không làm thay đổi căn bản cục diện cạnh tranh của bóng đá châu Á. Theo dự kiến, các đội bóng châu Á có khả năng được trao từ 9 suất trở lên khi World Cup 2030 tăng lên 64 đội.
Các đội Nhật Bản, Iran, Australia và Hàn Quốc gần như chắc chắn có vé khi khẳng định vị thế dẫn đầu châu lục. Các đội Uzbekistan, Iraq và UAE cũng là ứng cử viên tiềm tàng. Ngay cả khi số suất tham dự World Cup ở châu Á tăng lên, tuyển Trung Quốc vẫn cần phải đánh bại ít nhất 5 hoặc 6 đối thủ mạnh ngang ngửa, một thách thức không hề nhỏ.
Điều đáng lo hơn, sự trỗi dậy của các đội bóng tầm trung ở châu Á có thể đe dọa cướp suất tham dự World Cup của tuyển Trung Quốc. Thái Lan xếp hạng 101 trên thế giới, Tajikistan xếp thứ 104 và tuyển Việt Nam xếp thứ 114. Mặc dù các đội bóng này xếp dưới tuyển Trung Quốc trên bảng xếp hạng FIFA nhưng năng lực cạnh tranh của họ vẫn được đánh giá cao.
Thái Lan từng thống trị các giải đấu Đông Nam Á với phong cách thiên về kỹ thuật, Tajikistan được biết đến với lối chơi tấn công mạnh mẽ. Bóng đá Việt Nam có khâu đào tạo trẻ chất lượng. Họ đã cải thiện toàn diện sức mạnh và kỹ thuật của các cầu thủ. Đối diện với các đối thủ này, tuyển Trung Quốc hoàn toàn có thể chịu thất bại.
Vấn đề của bóng đá Trung Quốc không nằm ở số suất tham dự World Cup, mà từ hệ thống đào tạo trẻ thiếu tổ chức. Điều đó khiến cho sự cạnh tranh ở đội bóng ở khu vực châu Á giảm sút qua từng năm.
Ở chiều ngược lại, bóng đá Việt Nam và Thái Lan đã xây dựng được mô hình kim tự tháp đào tạo tài năng thông qua các chương trình phát triển bóng đá trẻ và bóng đá học đường. Nếu không ngăn chặn được đà sa sút, ngay cả khi World Cup mở rộng lên 128 đội, Trung Quốc cũng chưa chắc có suất”.